Chùm thơ: Nỗi buồn tình đơn phương
Đơn Phương
Tôi tìm em, em tìm ai
Để đôi khi tiếng thở dài hòa chung
Gần nhau mà chẳng yêu cùng
Đơn phương tôi cứ thủy chung một mình
Trái tim tôi vẫn để dành
Cho em - người vốn vô tình với tôi
Con em lại đến với người.
Tôi không ghen, chỉ buồn thôi, thật buồn.
Cái bông hoa nở giữa vườn
Hương thơm nhiều lúc lại thường xa bay
Thôi thì em đó tôi đây
Không yêu nhau được, dẫu đầy thương yêu. Mong em yêu và được yêu
Đừng như tôi chỉ một chiều tương tư.
===PĐ===
Thơ Tình Đơn Phương
Lắng đọng trong tim ngàn nỗi nhớ
Cà phê lặng lẽ nhìn người ta
Thoáng nhói trong tim 1 hình bóng
Cà phê lặng lẽ một mình ta..
Phút đau xót em nói lời cay đắng
Tình ko cánh sao tình lại bay xa ?
Chiều hoang vắng đời trai nhòa chút ánh
Khô dòng lệ cho mộng tình riêng ta
Chút thương xót anh gom thành nuối tiếc
Để lặng lẽ nhìn em khuất trong mơ
Mình ko nói nhưng sao tình lại oán
Lời bạc bẽo cho mình kẻ ngu ngợ
Còn dấu yêu hãy nhìn lần cuối
Còn oán hận xin đừng bước lui
Để tình yêu nhẹ nhàng rồi chết
Kiếp phù vân sẽ còn chút vụi
Ôi hạnh phúc giờ đây sao xa wá
Tình âm thầm lặng lẽ bỏ ta đi
Đời như sóng trôi về nơi biển vắng
Vỗ điên cuồng bên vách đá vô tri.
Để có thể xem được "đường dẫn" hay hình ảnh bạn phải có ít nhất 20 bài viết trở lên. Bạn hiện đang có là 0 bài viết.
Yêu em nhiều mà chẳng dám nói ra
Bởi anh sợ người ta không chấp nhận
Để phải ôm một con tim uất hận
Biết thế rồi, em đừng giận nghe em...
Anh yêu em chỉ một mình anh biết
Cho nỗi buồn da diết xé tim anh.
Tình này dẫu có mong manh
Như là ngọn cỏ trên cành ai hay.
Ngày đi, ngày đến...lại ngày
Em qua mà chẳng mảy may biết gì,
Và anh cũng cầu mong em đừng biết
Để anh còn viết tiếp bản tình ca.
Trong bài ca em là tất cả
Trái tim em ôm trọn mảnh tình anh...
Dẫu biết rằng rồi em sẽ ra đi
Chuyện hợp tan, chia ly là tất yếu.
Nhưng tim anh vẫn không thôi rỉ máu
Nhớ một người từng nắm chặt tay anh:
"Tình đôi ta dẫu nhà tranh vách đất,
Đôi tim vàng luôn chất chứa yêu thương"
Anh cả tin trên con đường tình ái
Trao cho người, mãi mãi trái tim anh.
Những ngày yêu thơ mộng biết bao nhiêu
Để giờ là một trời chiều hư ảo.
Em ra đi chỉ vì điều đơn giản:
Em lấy tiền đo tình cảm người ta.
Là nhớ gì không nhỏ ?
Ngày ấy em rời trường
Nắng chiều vương trong mắt
Ngập ngừng và mông lung .
Ta ngẩn ngơ lặng ngắm
Cánh phượng hồng rụng rơi
Sân trường mùa hạ thắm
Bóng em xa,xa rồi …
Là thấy gì không nhỏ ?
Sao vội vàng quay lưng
Đầu cành ve nức nở
Chiếc lá sầu rưng rưng .
Bước giày em thầm lặng
Bỗng chốc hóa xa vời
Ta về qua cửa lớp
Bụi phấn còn rơi rơi .
Là xa rồi đấy nhỏ
Kỷ niệm những ngày thơ
Người em xưa áo trắng
Hình bóng giờ trong mơ .
Trời xanh kia thăm thẳm
Mùa hạ biết còn không
Mùa thu sao đến chậm
Để buồn ta mênh mông ?
Tình đơn phương là ta không có hướng
Bởi một chiều không xác định tương lai
Dâng trái tim cho một nửa không hay
Nửa im lặng làm ta vô tình mất
Cảm giác buồn nhưng không ai tả hết
Yêu một người chẳng ai chịu đổi thay
Dẫu biết rằng người ấy chẳng hiểu ngay
Ta vẫn giữ một tình yêu vô định
Chờ em trong im lặng, thương nhớ
Giờ đây anh vẫn mãi bơ vơ
Ngóng trông em trong giây phút đợi chờ
Bé xinh hỡi hãy gần anh chút nhé
Anh muốn mình được đi bên cạnh bé
Nói lời yêu :”yêu em mãi trọn đời”
Anh chỉ mong, mong 1 lần mà thôi
Em thấu hiểu tấm chân tình bé nhỏ